支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
指官职连连迁升。
引唐•韩愈 《奉酬振武胡十二丈大夫》诗:“倾朝共羡宠光频,半岁迁腾作虎臣。”宋•王谠 《唐语林·补遗四》:“由是方面威权益重,游宦之士至以朝廷为闲地,谓幕府为要津,迁腾倐忽,坐致郎省弹劾之职。”
qiān ténɡ
(迁腾)
指官职连连迁升。 唐 韩愈 《奉酬振武胡十二丈大夫》诗:“倾朝共羡宠光频,半岁迁腾作虎臣。” 宋 王谠 《唐语林·补遗四》:“由是方面威权益重,游宦之士至以朝廷为闲地,谓幕府为要津,迁腾倐忽,坐致郎省弹劾之职。”
["①奔跑,跳跃。如 ~骧。奔~。欢~。~跃。~越。②上升。如 ~空。~云驾雾。升~。飞~。飞黄~达。③空出来,挪移。如 ~退。~个地方。④词尾,用在动词后面表示动作的反复连续(读轻声)如 翻~。折~。"]详细解释
["①机关、住所等另换地点。如 ~居。~移。~徙。②变动,转变。如 变~。~就(改变自己的意见,凑合别人)。~延(拖延)。~怒。事过境~。③贬谪,放逐。如 ~谪(贬官远地)。~客(流迁或被贬谪到外地的官)。④古代称调动官职,一般指升职。如 升~。"]详细解释
tī téng
pēn téng
luàn téng téng
yán téng téng
huān téng
qiān yú
qiáo qiān
téng chuō
téng jiàng
dài qiān
qiān yīng
téng jiāo
qiān jué
téng xiáng
qiān mián
qiān lì
qiān fă
jūn qiān
qiān cuàn
qiān fēng
fēi huáng téng tà
răn huà ér qiān
qiān qīn
téng qīng
bō qiān
xiāng téng
cháng qiān
téng míng
shì băo mă téng
lóng téng shèng shì
pán gēng qiān yīn
téng jiāo qǐ fèng
bù qiān zhī miào
rén kǒu qiān yí
shí yí shì qiān