支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
指古代诗歌的词和曲调。
作诗的名声。
吟诗的声音。
引南朝•梁 刘勰 《文心雕龙·乐府》:“然俗听飞驰,职竞新异:雅咏温恭,必欠伸鱼睨;奇辞切至,则拊髀雀跃。诗声俱 郑,自此阶矣。”
引宋•陆游 《遣兴》诗:“酒量愁翻减,诗声老转低。”
引清•龚自珍 《辛巳除夕与彭同年蕴章同宿道观中彭出平生诗读之竟夜遂书其卷尾》诗:“雪色憺恩怨,诗声破苦空。”
["①物体振动时所产生的能引起听觉的波。如 ~音。~带。②消息,音讯。如 ~息。不通~气。③说出来让人知道,扬言,宣称。如 ~明。~辩(公开辩白)。~泪俱下。~嘶力竭。④名誉。如 名~。⑤音乐歌舞。如 ~伎(女乐,古代的歌姬舞女)。~色。"]详细解释
["①文学体裁的一种,通过有节奏和韵律的语言反映生活,抒发情感。如 ~歌。~话(❶评论诗人、诗歌、诗派以及记录诗人议论、行事的著作;❷古代说唱艺术的一种)。~集。~剧。~篇。~人。~章。~史。吟~。②中国古书名,《诗经》的简称。"]详细解释
xiào shēng
yuàn shēng zài lù
kēng shēng
qiăo shēng
shēng xiăng
sòng jǐng shī
zuò shēng
tiān shēng
xiăo shī
yăn shēng
shī jú
yīng shēng yàn yǔ
zhì jīn shēng
yīng shēng
jí shēng
tí shēng
shēng shì xiăn hè
shēng yǐn
yǒu shēng diàn yǐng
shī sǒu
shēng zhàng
bēi bǐ zhī shēng
jùn shēng
xū shēng dòng hè
yīn qì tūn shēng
shī zǔ
shī zhá
yě lù shī
qīng shī bié cái
míng shī zōng
dà hè yī shēng
zhú yǐng fǔ shēng
xiāo shēng gē jì
gǔ sì shēng
shě shí tīng shēng
hē bǐ xún shī