支持模糊查询,支持通配符和拼音查询, 帮助 。
谓隐藏君主身份。玺,天子印。
引《文选·张衡<西京赋>》:“降尊就卑,怀璽藏紱。”薛综 注:“天子印曰璽;紱,綬也。怀藏之,自同卑者也。”晋•潘岳 《闲居赋》:“故髦士投紱,名王怀璽。”宋•司马光 《汉宫词》:“逆旅聊怀璽,田间共鬭鷄。”
huái xǐ ㄏㄨㄞˊ ㄒㄧˇ怀玺
谓隐藏君主身份。玺,天子印。《文选·张衡<西京赋>》:“降尊就卑,怀玺藏绂。” 薛综 注:“天子印曰玺;绂,绶也。怀藏之,自同卑者也。” 晋 潘岳 《闲居赋》:“故髦士投绂,名王怀玺。” 宋 司马光 《汉宫词》:“逆旅聊怀玺,田间共鬭鸡。”
["①思念,想念。如 ~念。~旧。~乡。~古。缅~。②包藏。如 ~胎。心~鬼胎。胸~壮志。~瑾握瑜。~才不遇。③胸前。如 ~抱。抱在~里。④心意。如 心~。胸~。正中( zhòng )下~。耿耿于~。⑤安抚。如 ~柔。⑥归向,使降顺:“~敌附远,何招而不至?”"]详细解释
["◎印,自秦代以后专指帝王的印。如 玉~。掌~大臣。~书。~节(印章)。~绶。"]详细解释
sī huái
huái tāi
huái huáng wò bái
zhōng lǚ · shān pō yáng · tóng guān huái gǔ
qù guó huái xiāng
măn huái
zhōng huái
huái bǐ
huái yōng
qiăn huái
xǐ jiàn
xǐ jié
xū huái ruò gǔ
lǜ huái
zhěn huái
qióng huái
huái jiāo
yī huái
xì huái
jīn huái tăn dàng
kě huái
dān huái
wēi huái
huái qí
jìn huái
huái ròu
huái zhū yùn yù
cái huái suí hé
huái qī
yì chàng tiān huái
chù wù xīng huái
xiōng huái tăn bái
chěng huái yóu mù
măn huái hào qí
huái jú xiào qīn
miăo rán yú huái